Trang

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

SINH CON RỒI MỚI SINH CHA


Bố nghe ông bà nói lại : Sinh con rồi mới sinh cha, sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh ông. Có lẽ đến giờ sau 15 năm bố mới cảm nhận đầy đủ về câu nói này con ạ. Ngày đầu tiên nhìn thấy con là khi bà ngoại bế con từ tay cô hộ lý mang ra cho cả nhà xem. Trong tiếng xuýt xoa cười nói của mọi người khi bố từ ngoài chen vào nhìn con, không biết vì lẽ gì ánh mắt con quay qua tìm bố khiến cả nhà ồ lên, nó tìm bố nó kìa, bố làm sao mà quên được con nhỉ.
Rồi con lần đầu biết đứng, biết đi..Bố nhìn con bước đi những bước chập chững đầu tiên, trong lòng bật lên tiếng reo của hạnh phúc, thật khó có thể diễn tả được chỉ biết nói sao mà yêu con thế. Rồi con tập nói, nghe tiếng bố đầu tiên từ miệng con nói ra..bố như muốn khóc vì sung sướng, cảm động lắm con ạ. Cùng với sự lớn lên của con thì người cha trong bố cũng lớn dần lên, biết để ý từng câu nói để con nghe mà bắt chước, biết nghĩ cách nói sao cho con hiểu với trí óc non nớt của mình rằng điều này là đúng, điều kia là sai, khó lắm đấy con gái ạ. Những câu hỏi, thắc mắc của con bố tìm câu trả lời còn khó hơn thi vấn đáp. vì thi thì còn có đáp án đúng sai cụ thể. còn bố trả lời con thì không được sai, mà chả có đáp án để học thuộc, con đang học để trở thành người mà. Mà có lẽ kỳ thi của bố chỉ kết thúc khi con lớn lên, trưởng thành, trở thành người có ích. Lúc ấy bố mới biết kết quả thi của mình. Có lẽ không có kỳ thi nào kéo dài mà khó khăn thế con nhỉ.
Con càng ngày càng lớn, càng ít hỏi bố hơn, nhưng những câu hỏi cũng thường khó hơn, trả lời con xong mà bố luôn phải nghĩ lại xem mình trả lời vậy là đúng chưa, liệu có làm con hiểu sai về một vấn đề gì đó không. Nhưng bố vẫn luôn mong con hỏi , hỏi thật nhiều, để thấy con vẫn gần bên bố. Bây giờ khi con vào cấp 3, lứa tuổi cần sự định hướng hơn bao giờ hết, bố lại càng mong con hỏi nhiều, con hỏi để bố hiểu con hơn, để thấy con lớn hơn, để biết rằn lúc nào con có thể xa gia đình đi học xa được. Hình như bây giờ bố mới là người hỏi, con là người trả lời. Con hãy hiểu cho nỗi lòng cha mẹ, đừng bực mình khi bố hỏi nhiều con nhé. Con là điều quý giá nhất bố có trên đời, rồi một ngày nào đó con sẽ lớn, sẽ trưởng thành, sẽ đi xa gia đình, lúc ấy chắc bố sẽ buồn chết. Đang quen hằng ngày nhìn thấy con, nghe tiếng con cười nói ..nghe con tranh luận, nói về một vấn đề nào đó với cách nhìn rất trẻ , rất mới, làm đôi lúc bố ngạc nhiên vì sự suy nghĩ rất mạch lạc của con. ...cái suy nghĩ đôi khi lý giải mọi việc một cách rất đơn giản, nhưng lại rất hợp lý. ...
Vậy là con đã lớn và người cha trong bố cũng lớn, đúng rồi con nhỉ, sinh con rồi mới sinh cha, giống như cách nói nghịch ngợm của con, không có học sinh thì thầy cô giáo làm gì..

Không có nhận xét nào: